Năm mươi năm trước, Tổng thống Eisenhower lập một cơ quan thông tin đặc biệt có tên là United States Information Agency hay USIA. Rất ít người Mỹ nghe biết đến nó, vì phạm vi hoạt động của cơ quan này không phải ở Mỹ, mà đối tượng là những nước mà Mỹ muốn thuyết phục và khuynh đảo. Nói một cách ngắn gọn sứ mệnh của USIA là tuyên truyền, qua việc truyền bá lý tưởng của Mỹ và đường lối ngoại giao của Mỹ. Trong thời “huy hoàng” của Chiến tranh lạnh USIA có mặt ở 150 quốc gia trên thế giới. Đến năm 1999 thì USIA hết sứ mệnh và bị đóng cửa. Nhưng các chương trình của USIA được chuyển sang Bộ ngoại giao (State Department).
Một trong những “di sản” của tuyên truyền thời Chiến tranh lạnh là đài Âu châu tự do (Radio Free Europe hay RFE), được bí mật điều khiển bởi CIA. Nhưng đến năm 1972, khi bí mật này được tiết lộ, đài RFE được chuyển giao cho Quốc hội Mỹ. Nhiệm vụ chính của RFE là tuyên truyền chống Liên Xô và các nước trong khối xã hội chủ nghĩa cũ. Khi các nước xã hội chủ nghĩa sụp đổ, đài RFE quay sang phát thanh bằng tiếng Chechen, Circassian, và Avar, với mục tiêu “chọc tức” Nga.
Đài Á châu tự do (Radio Free Asia hay RFA) được thành lập trong thời gian Chiến tranh lạnh (năm 1950), cũng dưới sự quản lý của CIA, với mục tiêu chính là tuyên truyền đường lối của Mỹ bằng tiếng địa phương đến các quốc gia Mỹ xem là kẻ thù, tức các nước xã hội chủ nghĩa thời đó. Đến năm 1971 CIA chuyển quyền điều hành đài RFA sang cơ quan có tên là Board of International Broadcasting (BIB) do tổng thống Mỹ bổ nhiệm và chỉ đạo. Đến năm 1994, Quốc hội Mỹ thông qua dự luật truyền thông quốc tế, và RFA chính thức trở thành một công ty tư nhân, bất vụ lợi. Tuy trên danh nghĩa là một công ty tư nhân, nhưng ngân sách của RFA lại được Quốc hội Mỹ tài trợ dưới sự phân phối của Hội đồng quản trị truyền thông hay BBG (Broadcasting Board of Governors). Hiện nay, RFA phát thanh 9 thứ tiếng qua làn sóng ngắn và internet đến các nước Trung Quốc, Tibet, Miến Điện, Lào, Kampuchea, Việt Nam, và Bắc Hàn.
Sứ mệnh chính thức của BBG là “khuếch trương và duy trì tự do và dân chủ qua việc phát đi những bản tin tức khách quan và chính xác, và thông tin về nước Mỹ và thế giới đến các thính giả nước ngoài”. Đối tượng chủ yếu mà RFA nhắm đến là Trung Quốc. Thật vậy, một tuyên bố về sứ mệnh của RFA có đoạn viết “tiếp tục chương trình truyền thông quốc tế của Mỹ, và thiết lập một dịch vụ truyền thông đến người Trung Quốc và các nước Á châu khác, những người thiếu thốn thông tin và ý tưởng, và qua đó truyền bá những thông tin và ý tưởng nhằm phục vụ cho việc thực hiện các mục tiêu trong chính sách ngoại giao của Mỹ”.
Như vậy, tuy mang danh nghĩa là một công tuy tư nhân, nhưng RFA không dấu diếm rằng nó là một công cụ của chính quyền Mỹ, nhằm phục vụ lợi ích và mục tiêu của chính quyền Mỹ.
Điều này càng chứng minh tính đạo đức giả, thói quen nói một đường làm một nẽo của chính phủ Mỹ. Trong khi Mỹ luôn rêu rao rằng họ có nền báo chí tự do nhất thế giới, rằng chính phủ Mỹ không kiểm soát báo chí, trong khi đó ở các nước như Trung Quốc và Việt Nam không có tự do báo chí, vì tất cả các cơ sở truyền thông đều do Nhà nước quản lý. Đúng là Mỹ có nhiều đài báo tư nhân, và đài báo phản ảnh quyền lợi của các công ty kỹ nghệ Mỹ. Mà quyền lợi của các các công ty kỹ nghệ Mỹ cũng chính là quyền lợi của chính phủ Mỹ. Do đó, không thể nói rằng Mỹ có nền báo chí “tự do nhất thế giới”, bởi vì báo chí ở Mỹ cũng chỉ phục vụ cho chính quyền Mỹ mà thôi. Cũng như đài RFA và các đài tư nhân khác cũng chỉ phục vụ cho chính sách tuyên truyền của Mỹ.
So với các đài Việt ngữ ở nước ngoài do các nhóm người Việt ở Mỹ điều hành, đài RFA tỏ ra có thông minh và “có nghề” hơn. Không như các đài Việt ngữ cực đoan chuyên hành nghề chửi bới và xuyên tạc tình hình Việt Nam một cách ngu xuẩn, đài RFA cố gắng tỏ ra có nghiệp vụ hơn như có phóng viên đến Việt Nam thu thập tin tức, có phỏng vấn các quan chức trong chính phủ Việt Nam. Về mặt ngôn ngữ, RFA cũng khôn hơn nhiều so với các đài của người Việt chống cộng, vì họ sử dụng từ ngữ phổ thông ở trong nước. Để tỏ ra mình là cơ quan ngôn luận nghiêm túc, RFA cũng tinh ranh hơn các đài Việt ngữ chống cộng ở chỗ gọi các quan chức trong chính phủ Việt Nam bằng chức danh rõ ràng. Họ tránh tối đa sử dụng các ngôn từ cảm tính như “Cộng sản Việt Nam” (một loại mantra của các đài Việt ngữ chống cộng). RFA cũng tránh cách nói xách mé hay xấc láo của các đài Việt ngữ chống cộng hay dùng. Nói chung có lẽ vì do người Mỹ quản lý cho nên RFA thông minh, tinh vi, và tuyên truyền có bài bản.
Nhưng phần lớn những người trực tiếp phụ trách chương trình Việt ngữ của đài RFA là những quan chức của chế độ miền Nam Việt Nam trước 1975, những người được USIA đào tạo, cho nên họ vẫn còn mang trong đầu tư tưởng chống chính quyền hiện tại ở Việt Nam. Thỉnh thoảng họ cũng quên bài học từ các người thầy Mỹ, và như là một quán tính, nên cũng sử dụng những từ ngữ xách mé trong thời Chiến tranh lạnh. Có thể nói gần hơn 90% các bản tin của RFA về Việt Nam là những bản tin xoay quanh những vấn đề mà người Việt ở Việt Nam chẳng quan tâm hay những gì mà họ đã biết qua báo chí trong nước.
Thật ra, có thể nói không ngoa rằng những người làm việc và điều hành chương trình Việt ngữ của RFA là những người Mỹ con. Cũng không có gì quá đáng khi nói như thế vì họ là công dân Mỹ cho dù có mang giòng máu Việt Nam. Vì là Mỹ con nên chúng ta phải thông cảm là họ phải làm có lợi cho Mỹ, đất nước đang dung dưỡng và nuôi nấng họ. Thành ra, không ngạc nhiên khi chúng ta thấy những người Mỹ con này rất thích chơi bẩn Việt Nam bằng cách tung tấm hình Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng khi la hét trước tòa. Chỉ tiếc rằng những người Mỹ con này không trưng bày tấm hình những tù nhân trần truồng ở nhà tù Guatemala bị chó berger dọa cắn, những bức hình mà tù nhân bị tra tấn dã man. Khách quan của RFA là như thế đó!
Với lối làm truyền thông theo kiểu Chiến tranh lạnh, không ngạc nhiên khi phần lớn các chương trình phát thanh của RFA hoàn toàn có mục tiêu gây bất ổn định cho Việt Nam. Những chiêu bài mà RFA đặc biệt quan tâm khai thác tối đa là tự do, dân chủ, và tôn giáo. Họ không ngại dựng chuyện, biến từ chuyện không có thật thành những chuyện như thật. Họ không xấu hổ khi sẵn sàng nói sai sự thật. Do đó, không ngạc nhiên trong một chương trình gần đây, họ dựng chuyện chính quyền địa phương Huế đàn áp không cho tổ chức lễ Phật đản! Thật là một sự xuyên tác trắng trợn, vì chính tôi là người có mặt trong buổi lể Phật đản ở Huế được diễn ra rất tưng bừng với hàng ngàn Phật tử tham dự. Nói về những trò biến giả thành thật, biến thật thành giả của RFA thì không thể nói hết trong một bài bình luận được.
Nhận định về vai trò và cách làm việc của RFA, Catharin Dalpino thuộc Brookings Institution, người từng giữ chức phó thứ trưởng phụ trách nhân quyền trong Bộ ngoại giao dưới thời Clinton, gọi Radio Free Asia là “một sự phí tiền”. Bà Dalpino viết rằng: “Bất cứ khi nào chúng ta cảm thấy có một kẻ thù ý thức hệ, chúng ta thành lập một cơ sở phát thanh với cái tên Đài Tự Do Cái Gì Đó”. Bà Dalpino từng duyệt qua các chương trình phát thanh của RFA và cho rằng đài này thiếu khách quan. “Họ nghiêng nặng về các bản tin và báo cáo của những người bất đồng chính kiến, những tổ chức phản động lưu vong. Nó chẳng có tin gì từ trong nước. Thông thường, những bản tin được đọc cứ như là những đoạn văn trong sách giáo khoa về dân chủ, mà ngay cả người Mỹ cũng cảm thấy đó là tuyên truyền”.
Quả thật bà Dalpino nhận xét quá chính xác. Các “khách mời” thường xuyên của RFA là những tổ chức khủng bố của người Việt lưu vong, những tổ chức cực đoan chống phá Việt Nam trong cộng đồng người Việt ở Mỹ, những thành phần lưu manh và cơ hội chính trị mang danh hiệu “nhà dân chủ” như Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Đỗ Nam Hải, v.v… Những thành phần này được RFA mớm cung để nhào nặn ra những bình luận dự báo bi đát về tình hình ở Việt Nam, và nhất là qua RFA xin Mỹ chút ân huệ để làm chính trị đối kháng. Không biết các bạn đọc thì sao, chứ tôi chỉ nghe qua vài ba câu từ những thành phần này là tôi muốn nôn ói, vì những luận điệu ấu trĩ, ngu xuẩn, và hèn hạ của những kẻ sẵn sàng tự biến mình thành những tên Lê Chiêu Thống tân thời.
Việt Nam không phải là đối tượng duy nhất để RFA xuyên tạc. Như nói trên, Trung Quốc mới chính là đối tượng số một. Thành ra, không ngạc nhiên chút nào khi đài RFA liên tục sản xuất những câu chuyện nhằm xuyên tạc tình hình chính trị và xã hội Trung Quốc. Bình luận về đài RFA, một bình luận gia Trung Quốc ở Hồng Kông viết: “Từ những bản tin thiếu khách quan, đầy thiên vị của RFA, người ta có thể thấy động cơ chính của Chú Sam là khống chế sự phát triển của các nước Á châu và gây nên tình trạng bất ổn ở các nước này. Đài RFA dựng lên những câu chuyện về nhân quyền ở Trung Quốc nhằm chia rẻ tình đoàn kết của người Trung Quốc ... Nó (đài RFA) chưa bao giờ có một tiếng nói tích cực và xây dựng về sự phát triển của Á châu, đặc biệt là sự đoàn kết của các sắc tộc ở Trung Quốc”.
Khi đài Âu châu tự do, một cơ quan tuyên truyền chị em với đài RFA, đóng cửa, một bình luận gia Hy Lạp viết như sau: “Đây là một tin vui và cũng là một tin buồn. Vui là vì người Macedonia không phải bị tra tấn bằng những bản tin chống Macedonia qua chính ngôn ngữ của họ từ một tổ chức có mục tiêu chính là yểm trợ lật đổ chế độ và làm phân hóa tình đoàn kết dân tộc. Buồn là vì một số người phải mất công ăn việc làm, không còn cơ hội làm tôi tớ cho ngoại bang nữa. Tôi luôn nghi ngờ động cơ của đài Âu châu tự do, vì nó thể hiện quyền lợi của CIA và Bộ ngoại giao Mỹ ”.
Cả hai nhận xét của bình luận gia Trung Quốc và Hy Lạp đều có thể áp dụng cho trường hợp Việt Nam. Thật ra, chỉ cần thay hai chữ “Việt Nam” vào hai chữ “Trung Quốc” hay “Hy Lạp” chúng ta có ngay những bài bản mà RFA sản xuất để đánh lung lay chế độ hiện hành ở Việt Nam, để gây xáo trộn xã hội Việt Nam, để kích động quấy rối an ninh Việt Nam. Ngay cả những bản tin có vẻ như là khách quan, nhưng kỳ thực là được phát thanh cùng với những bản tin ngụy biện và xuyên tạc khác nhằm cho người nghe thấy “đấy, Việt Nam bây giờ tuy có khá nhưng cơ bản vẫn là đàn áp đối lập”. Ngay cả những phỏng vấn với những quan chức cao cấp Việt Nam và các nhà khoa học Việt Nam cũng được lồng vào những chương trình chính trị làm cho người nghe thấy đây là những người đồng tình với quan điểm chống Việt Nam của RFA. Tất cả nếu núp dưới chiêu bài thời thượng là “dân chủ”, “nhân quyền”, và “tôn giáo”, cũng chẳng nằm ngoài mục tiêu của chú Sam.
Bài viết này muốn nhắc nhở những người nào còn lầm tưởng RFA đấu tranh cho quyền lợi của người Việt rằng RFA là một tổ chức phục vụ cho quyền lợi của Mỹ và do một nhóm người Việt lưu vong điều hành nhằm làm suy yếu sự đoàn kết dân tộc của Việt Nam và gây bất ổn chính trị xã hội ở Việt Nam để người nước ngoài có cơ hội “thừa nước đục thả câu”. Những người ở trong nước đã và đang cộng tác với họ hoặc do bị lừa gạt hoặc tự nguyện cần ý thức được rằng RFA -- vì sứ mệnh chính trị của họ -- chưa bao giờ khách quan, chưa bao giờ có thiện chí với Việt Nam và dân tộc Việt Nam. Do đó, cộng tác với họ cũng đồng nghĩa với việc hợp tác với những người chống lại quyền lợi của Việt Nam.
TĐH
Friday, June 15, 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment